Chị Trần Huyền Linh, em ruột Trần Ngọc Sơn, đã đọc bài "Khóc anh":
Thế là chim biển đã bayVề miền miên viễn một ngày mười hai
Tháng giêng nắng ấm ngọt ngào
Là ngày chim biển bỏ đời đi xa
Thế là hết, từ nay chúng tôi mất đi một người anh thương mến, người anh yêu thơ văn: Chim biển Trần Ngọc Sơn.
Anh đã ra đi, bỏ lại sau lưng vợ con, anh em, bạn bè. Nhất là thằng cháu ngoại dễ thương vừa hơn một tuổi. Từ nay mỗi lần cháu đến nhà, không còn dáng ngoại lom khom, lòm khòm ngồi ngoài garage đợi cháu!
Nhớ ngày xưa khi thằng con trai đầu, cháu ngoại đích tôn của nhà họ Trần, mới 3 tuổi. Anh phải đi làm ăn xa nhà, rất nhớ thương vợ con và anh đã viết:
Nghe không Thoa
Anh muốn về bằng bước chân thật khẽ
Đến bên con hôn tóc nhỏ thật mềm
Cho anh được thì thầm nho nhỏ
Này con ơi ba đánh mất tim rồi
Thoa, Cương ơi!
Anh muốn về bằng một cơn gió thoảng
Đến bên Thoa
Bên Cương, bên môi nhỏ thật hồng
Để nghe con vòi vĩnh dễ thương…
Thằng con trai đầu, đứa cháu đích tôn, hôm nay đã lớn, đã trưởng thành nhưng chưa lập gia đình. Rứa mà trước lúc đi xa, anh còn lo lắng muốn tìm con dâu. Tình cha vô biên quá!
Những ngày cuối đời bên hai thằng rễ quý, anh đã dặn dò chúng phải thương yêu săn sóc hai cô con gái rượu của anh. Tình cha thật bao la!
Nhớ ngày xưa, anh đã viết lời nhắn nhủ các em:
Các em à!
Anh ra đi mất hẳn nguồn an ủi
Nơi cá em với giọng nói ngoan hiền
Lắm xót xa anh không buồn gở rối
Sợi tóc buồn vương mái tóc người than
Anh đâu còn để dạy bảo: nhớ, đừng quên
Thôi tất cả hãy nằm yên dĩ vãng
Đừng khơi lên dấu cát bụi hồng trần…
Với 2 em Linh, Tuấn ở gần, anh dặn dò phải giữ mãi hạnh phúc mình đang có:
Ừ thì thôi một đời anh phiêu bạt
Có Nghĩa gì trong cuộc sống lưu vong
Giòng thời gian chất chồng thêm xơ xác
Mà chuyện tình sao cứ mãi long đong…
Ngày xưa, Chim biển Trần Ngọc Sơn rất thích làm thơ tình:
Mắt nai trong nắng dỗi hờn
Mùa thu về muộn cỏ nồng còn vương
Anh nhìn màu lá còn sương
Tóc em thoáng nhẹ mùi hương ngọt ngào
Đỉnh nguồn mây trắng còn cao
Em ơi có biết trăng sao chợt buồn…
Nhưng đời không như là mơ, nên thơ Chim biển buồn hơn trước. Anh gửi vào thơ nổi buồn dấu kín:
Anh đi không nhắn một lời
Tình yêu như cánh chim trời bay cao
Nhớ thương vào giấc chiêm bao
Nổi sầu vương vấn người hao hao gầy…
Trần Huyền Linh
Trần Ngọc Sơn nghe đây!
Tôi xin chào vĩnh biệt bạn. Chúc bạn đi thẳng một lèo đến nơi an nghỉ ngàn thu, nơi chốn thiên đường mà bạn hằng ước nguyện. Tôi và mọi người trong gia đình Đệ Nhị Song sẽ nhớ về bạn rất nhiều. Chẳng những thế, K23 đàn anh và K25 đàn em cũng sẽ nhớ đến bạn, nhắc nhở đến bạn nhiều lắm đó. Mọi người nhớ đến một Trần Ngọc Sơn với tính tình hơi khác thường. Bạn bè cùng khóa ai cũng mến bạn, thật đấy. Mặc dù có nhiều khi một số bạn bè phải nhức đầu và chóng mặt vì bạn, tức tối vì bạn..Với khóa đàn anh, bạn là một cái gai, một thằng đàn em thích quậy phá và khó thương. Bạn đã phải trả giá thích đáng. Bạn bị kéo xe La Mã, có mấy người 24 bị hình phạt này đâu, bạn còn bị nhiều hình phạt khác nữa, kể mãi không hết nhưng bạn vẫn không chừa, vẫn thói nào tật nấy, vẫn ta đây vỗ ngực kiêu hùng..
Khóa đàn em 25 thì chắc khó kiếm được người có thiện cảm với bạn. Số đàn em thù ghét và mất cảm tình với bạn thì chắc phải xếp một hàng dài . Hình ảnh của bạn trong thời gian khóa chúng ta huấn nhục khóa đàn em làm sao ai mà quên được. Này nhé, bạn đứng chống nạnh, mũ đội hếch lên trời và xếch qua một bên, miệng ngoác ra, tiếng bạn la hét quá lớn và lời lẽ của bạn chắc làm đàn em sợ hãi lắm. Chắc có nhiều đàn em căm thù bạn. Bạn đóng vai đệ nhất Đao Phủ Thủ kia mà. Wow, thằng đàn em nào mà không vãi ra quần nếu không có chút bản lãnh hoặc hiểu đây chỉ là kịch bản được diễn ra từ khóa này qua khóa khác trong thời gian khóa đàn anh nghênh đón, thị oai, dạy dỗ.. được gọi là huấn nhục khó a đàn em.
Sơn ạ! bạn có biệt tài thật đấy. Thơ văn của bạn hay quá, cách dùng chữ của bạn cao siêu quá làm cho tôi nhiều khi đọc mà không thể hiểu nổi. Tôi chịu thua. Tôi hiểu bạn là một người rất thông minh và lanh lẹn. Bạn là một người quen rồi mới biết bạn rất tốt bụng. Một người trong tâm rất tình cảm nhưng nếu chỉ nhìn bề ngoài thì hơi khó đoán.
Sơn vẫn chưa trả lời email của tôi gởi cho Sơn khoảng thời gian ngắn trước khi bạn giã từ mọi người. Tôi vẫn nhớ lời bạn qua phone nhắn gởi lời thăm hỏi và hello với bạn bè 24 cách đây không lâu. Bạn ra đi nhanh quá để không nói kịp câu goodbye với bạn bè. Vài lời tâm sự với Sơn.
Chúc Sơn ra đi bình an. Chào vĩnh biệt bạn hiền.