Nhúng chân vào biển Thái Bình
Posted by k24sqhq on Sept 11, 2021
Chuẩn bị cho chuyến viếng thăm quần đảo Hawaii cũng mất mấy tháng. Đơn giản là cô bạn của bà xã cùng ý định cho chuyến đi một tuần, gồm cả
4,5 gia đình cùng nhau đi nên phải có kế hoạch sắp xếp cùng thời điểm vacation.
Đầu tháng 8 thứ tư tuần đầu tiên, 3,4 gia đình từ Sacramento, 1 từ San jose, đáp máy bay Hawaii airline từ San Francisco và gia đình
chú Tám tui từ Vegas đáp Southwest Airline cùng trực chỉ Hawaii.
Las Vegas đã có chuyến bay thẳng (non stop) đến các đảo của Hawaii, và mọi gia đình đều chọn cùng một địa điểm Honolulu.
Rạng sáng thứ Tư, đồng hồ báo thức được set lúc 4:30 nhưng Tám tui đã tỉnh giấc trước, không phải vì quá "ex xai ting" về chuyến đi mà
khó ngủ, mà vì tui đi ngủ sớm quá, mới gần 9 giờ tối mà gà đã lên chuồng…sau 7 tiếng chu du về thăm quê hương là tự động thức dậy, muốn
nằm nướng mực cũng không ưa, dân "early bird" mà.
Mấy ổ bánh mì đã chuẩn bị sẵn từ tối qua, 2 ổ điểm tâm, 2 ổ mang theo làm hành trang cho chuyến bay hơn 6 tiếng.
Lúc này mới nhìn theo tờ giấy ghi các vật cần mang theo vào giờ chót, như phone charges, thuốc Tây dành cho "tam cao một thấp" thức ăn
vặt...etc
Chú tài xế đã được chỉ định trước là ông người Đức đang share nhà đã sẵn sàng, vậy là tụi tui go, dù chỉ mới có 5:15 sáng.
Ngang đây phải gởi lời cảm ơn ông bạn Hơn Nguyễn có nhã ý đón đưa bạn mình, nhưng Tám tui thấy giờ giấc quá sớm nên đành phải từ chối.
Thanks bạn hiền.
Vào đến phi trường check in xong xuôi mọi thứ, đặc biết là vì nàng cô vi, tiểu bang Hawaii đã có nhiều điều kiện cho du khách cũng như
dân local là phải check Negative hay full Vaccine sau 15 ngày mới được vào Hawaii. Mọi thủ tục này đã được chuẩn bị từ trước nên không
gặp khó khăn gì. Sau đó ngồi ngáp gió hơn 2 tiếng mới biết thêm là chuyến bay delay chút chút rồi cũng đến lúc sắp hàng lên đường.
Máy bay di chuyển ra phi đạo rồi đợi, rồi chờ, và điểm đặc biệt là phải vào đậu lại để thêm nhiên liệu vì nhiệt độ ở Vegas tăng cao nhanh
nên phi cơ phải dùng phi đạo dài hơn để cất cánh. Do đó delay chuyến bay đến 2 tiếng, đáng lẽ là 8:20 mà 10:20 mới thật sự cất cánh…
Sau gần 6 tiếng bay, phi cơ đáp xuống phi trường Honolulu, nơi mà Tám tui đã từng ghé lại trên đường tị nạn chính trị vào tháng 5/1975.
Ngay buổi chiều hôm đó, thứ tư, sau khi được thân hữu đón về căn nhà đã thuê từ trước, nghỉ ngơi chút là đã khởi hành cho tuần lễ vacation
ra ngay biển Waikiki, thật ra bãi biển này kéo dài nhiều beach có tên khác nhau: Queen beach, Kaimana beach… Ở đây với nhiều cây thật
già với tàn cây bao phủ cả một vùng lớn, tạo nhiều bóng mát cho dân đi biển, nhiều chiếc võng treo giữa những cây dừa, dưới bóng mát
thật là lý tưởng cho một giấc ngủ buổi trưa, buổi chiều.
Hôm nay gió khá mạnh nên sóng ồ ạt đánh vào bờ cát, nước khá ấm, nhung không có nhiều người tắm, đa số chỉ nhúng chân, đi dạo dọc theo bờ
cát trắng. Buổi cơm chiều khá lạ, gồm cơm trắng có xôi, thịt bò nướng, cá bọc bột chiên, thêm vài cọng xà lách. Sau một ngày du hành khá
mệt mỏi Tám tui ngủ thiếp đi thật nhanh.
Sáng hôm sau, mới chừng 3 giờ sáng, giờ Hawaii, tôi đã tỉnh dậy, theo thói quen thức giấc 6 giờ sáng, giờ Vegas, cả nhà còn yên giấc,
nên đành nằm nướng mực thêm vài tiếng.
Đến hơn 6 giờ sáng, sau khi điểm tâm tô mì gói, mới có vài người thức dậy, cùng nhau đi bộ về hướng núi Diamond head. Ở đây nhà hai bên
đường người ta trồng đủ loại Cây Xoài, đu đủ, mãng cầu xiêm, các loại hoa giấy, hoa sứ Nhật Bản, sứ trắng, hỏi thăm mới biết là đất màu
đen là do phún thạch từ các hỏa diệm sơn tạo nên, do đó trồng trọt rất tốt.
Đi nhìn hai bên đường mới biết có nhiều nhà người Việt Nam, có trồng ớt sừng trâu của Huế, mướp đắng mồng tơi…
Về đến nhà thì mọi người đều thức dậy, đang ngồi ăn sáng ngoài sân.
Hôm nay chia làm 2 nhóm, một lên núi Manoa Falls Trail một đi thám hiểm vùng North Shore.
Manoa Falls Trail là một con đường rừng hai bên toàn cây cổ thụ, lên dốc và từng đoàn muỗi bao quanh, nên ai cũng phải xức thuốc chống
muỗi, leo được nửa đường là Tám tui xin ngừng, ngồi nghỉ ngơi bên đường mặc ai tiếp tục ca bài " đường lên dốc đá nhớ xưa hai người đã một
lần đến…)
Cũng không bao lâu cả đoàn lục đục kéo xuống, vì đã có chai Off rồi mà bầy muỗi vẫn không tha…
Sau đó cùng nhau qua chợ Tàu ăn trưa, xong về nhà chiều ra biển ngắm mặt trời lặn.
Ngày kế tiếp, theo kinh nghiệm của hôm trước, ai cũng thức dậy theo giờ Hawaii, còn mình ngủ đủ 7 tiếng là thức giấc, nên hai đứa quyết
định đi bộ buổi sáng ra biển. Buổi sáng sớm không khí thật trong lành, hơi biển trong gió, thật thoải mái.
Cứ nghe nói McDonald's ở đây có món đặc biệt bánh nướng khoai môn, cơm spam với trứng để ăn sáng, nên Tám tui quyết định chê mì gói,
phải đi thử món ngon, vật lạ, không ngại đường xa, với bà xã lội bộ đến tiệm McDonald's.
Hihi … thất vọng, không có bánh khoai môn, cơm spam trứng còn thua tui làm ở nhà, nhưng để khỏi mơ ước thử món ăn "mới".
Khi về đến nhà mọi người đã ăn sáng xong và chuẩn bị du hành.
Đầu tiên cả nhà đến thăm ngôi chùa Nhật Bản Byodo-in Temple, đi qua Honolulu vào dịp này du khách quá đông, ông Thống Đốc tiểu bang
Hawaii đã lên tiếng yêu cầu du khách bớt chọn Hawaii làm nơi nghỉ Hè, đông quá nên phải sắp hàng đánh chuông cầu phước, vào chánh điện
lễ Phật, đến gift shop rút thẻ may mắn, cho cá và chim ăn…
Chiều lại kéo nhau ra tắm biển và đón hoàng hôn.
Tám tui, là lính thủy, đã từng đi nhiều bãi biển ở Việt Nam như Thuận An, Cảnh Duong, Mỹ Khê, Sơn Chà, Nha Trang, Quy Nhơn, Vũng Tàu,Phú
Quốc, Côn Sơn, hay ở California, Florida, Alabama, Texas ở Mỹ, bãi biển ở Anh, Pháp… nhưng chưa hề thấy biển nào đẹp và hấp dẫn như
Waikiki! Không phải chỉ vì biển êm, gió lặn mà vì người đẹp mô mà quá nhiều và show off quá trời luôn.
Lại một ngày vacation trôi qua. Ngày mai sẽ viếng thăm Pearl Harbor, một di tích trong lịch sử Hoa Kỳ và chuyện xảy ra tại Trân Châu
Cảng là nguyên nhân Hoa Kỳ tham chiến đệ nhị thế chiến.
Pearl Harbor: Cuộc tấn công Trân Châu Cảng là một cuộc tấn công quân sự bất ngờ của Lực lượng Không quân Nhật Bản đối với Hoa Kỳ nhằm vào
căn cứ hải quân tại Trân Châu Cảng ở Honolulu, Hawaii, ngay trước 8 giờ sáng, Chủ nhật, ngày 7 tháng 12 năm 1941, và đã là nguyên nhân
Hoa Kỳ tham dự vào đệ nhị thế chiến.
Tám tui đến đây vào một buổi sáng khá sớm vậy mà đã khá đông du khách đến viếng thăm.
Đi một vòng luẩn quẩn qua các di vật của trận Trân Châu Cảng đúng 80 năm trước mà cảm thấy ngậm ngùi. Cuộc chiến nào cũng mang nhiều mất
mát, sinh mạng con người, tài sản thiên nhiên, gia đình ly tán…
Bảy ngày chu du Hawaii rồi cũng qua đi nhanh chóng.
Chỉ còn lại một vài kỷ niệm đây đó. Có một lần được thưởng thức tài nghệ múa bụng của các nghệ sĩ Oahu's giữa các ngọn đuốc lùng bùng
trong gió biển, những buổi chiều ngồi ngắm hoàng hôn trên bãi biển Waikiki, ngắm núi rừng Hawaii trên các chuyến du hành quanh đảo,
và bỗng dưng nhớ lại ngày này hơn 46 năm trước đã từng ghé qua đây trên đường tị nạn, nhìn ánh sáng rực rỡ của Honolulu mà không biết
tương lai sẽ như thế nào trong cuộc đổi đời sắp tới.
Vạn Võ
Vegas tháng 8, 2021