Lời từ biệt với chị Việt
Posted by k24sqhq on April 3, 2022
Tôi không quen biết với Chị nhiều, đơn giản Chị là vợ của một người Bạn cùng khóa 24 HQ, mà Tôi và người Bạn HQ học chung nhau 2 năm chỉ gặp
lại 1 lần duy nhất sau khi ra trường HQNT sau 45 năm, trong một chuyến xe làm một vòng du lịch vùng Nevada nhân dịp tổ chức họp khóa
45 năm.
Trong chuyến xe, Anh Bạn tôi đã kể lại qúa trình anh đã phấn đấu trong cơn bạo bệnh như thế nào, những đau đớn thể xác, sự chịu đựng, anh tươi
cười trong câu chuyện như câu chuyện của ai đó chứ không phải của chính anh, câu chuyện của anh đã lấy đi nhiều nước mắt bạn bè trong xe
ngày hôm đó.
Bẳng đi một thời gian sau thì nghe anh không được khỏe, căn bệnh của anh đã vào giai đoạn cuối, bạn bè trong khóa tổ chức rủ nhau đến thăm
anh, nhìn bạn bè tụ tập chung quanh anh, mặc cho anh chiếc áo teeshirt của khóa, Anh vẩn tươi vui với nụ cười hạnh phúc.
Trong dịp nầy Tôi được dịp nhìn thấy chị và ngôi nhà anh ở, ngồi nhà thật dể thương trà đầy bông hoa, không biết là Bạn tôi hay Chị, ai là
người chăm sóc ... nhưng Tôi phải thầm khen vườn hoa của Anh Bạn Tôi.
Và sau đó một thời gian không lâu bạn tôi đã từ bỏ cuộc chơi.
Và kể từ đó thì Tôi được biết đến Chị , một thiếu phụ cô đơn thường đến thăm viếng và chăm sóc ngôi mộ của chồng mình, trông Chị thật buồn và
cơ đơn.
Chị hay gởi hình ảnh những ngày xưa khi Chị còn trẻ và những ngày hạnh phúc với Bạn tôi và qua những hình ảnh đó Tôi được biết Chị cũng là người
thích âm nhạc và nghệ thuật.
Thỉnh thoảng Tôi cũng có liên lạc, an ủi Chị nhất là về sau nầy khi sức khỏe của Chị càng lúc càng yếu đi, nhưng Chị vẩn không quên hoàn cảnh
khó khăn của những người Bạn chồng mình vẩn còn khó khăn ở VN, đó là điều Tôi qúy mến và cảm phục.
Chị còn dự trù xuống Nam CA để gặp lại anh chi em trong khóa Hq của chồng mình, nhưng sức khỏe không cho phép, đành phải ngưng lại.
Và cuối cùng Chị cũng đã đi, đi thật xa, đã rời bỏ tất cả để gặp lại người Bạn đời của mình ở bên kia thế giới.
Chỉ được nhìn thấy đám tang của Chị qua hình ảnh, nhưng có lẻ đám tang của Chị làm Tôi nhiều xúc động.
Chị thật bình yên nằm đó trong quan tài , chung quanh là những vòng hoa trắng, Chị ra đi trong lời ca tiếng nhạc của gia đình, bạn bè, con
cháu.
Không có tiếng khóc nhưng Tôi nghe đâu đó những thương tiếc, ngậm ngùi, những lời biết ơn của những đứa Con ngoan mà Chị đã nuôi dưởng.
Thôi thì ai cũng phải đến sân ga, mình phải xuống.
Tôi cầu nguyện cho Chị gặp lại Người Bạn của Tôi và trên đó Anh Chị sẽ ca hát rong chơi với nhau mải mải.
Thân mến
NT Phát 24